Theo dõi page đã lâu nhưng giờ mình mới có thời gian viết vài dòng chia sẻ cuộc sống hôn nhân của mình để có thể giúp các bạn có cái nhìn khác về hôn nhân. Mình năm nay 28t đã lấy chồng 2 năm, chồng mình hơn mình gần chục tuổi. Vợ chồng mình đã có khoảng thời gian gần 3 năm tìm hiểu trước khi tiến đến hôn nhân, trong đó có 1 tg yêu xa do mình đi du học. Kể qua về thời gian du học mình chưa bao giờ cảm thấy thiếu tin tưởng về ny hay thiếu thốn tình cảm đi tìm ai đó lấp chỗ trống vì anh luôn dành tg cho mình dù lệch múi giờ và dù là nhiều đêm anh k được chợp mắt. Và thế là khi mình về chúng mình cưới. Thời gian đầu cuộc sống khá là êm ả, hai vc cùng đi làm cùng về. Anh dù chưa quen làm nhiều việc nhà nhưng vợ phân công vẫn cứ làm vui vẻ. Sau 1 năm thì nhà mình có 1 số biến cố, bố chồng mình bị bệnh cần điều trị thời gian dài, sau vài tháng ông ổn thì đến bố đẻ ốm tuy nhẹ hơn nhưng cũng phải ra vào bệnh viện. Phải nói là mấy tháng trời gđ có người ốm mình cũng rã rời, dù là may mắn gđ nhà
01/06, sáng mở mắt ra nhắn tin người yêu đòi quà - Anh ơi nay 01/06 anh có quên gì ko? - Anh chả quên mẹ gì em à! - Ơ hay, 01/06 ko tặng em gì à, em vẫn là trẻ con đấy! - À thế à, trưa anh gửi cho em nhé. Háo hức vcđ, ngồi chờ đến trưa thấy bạn ship gọi “Chị ơi em ship đồ đến cho chị ạ”. Hí hửng chạy xuống thấy túi quà to tướng, ship đưa còn bảo “của chị hết 35K ship”, trả tiền xong ngay lúc đó mở ra thì gồm + 5 Bông hoa cúc. + 1 nải chuối xanh. + 1 bó hương, 10 cây nến đỏ, 1 bật lửa. + 1 đĩa xôi gấc. + mấy tờ tiền lẻ mới cứng. Bực mình vcđ, gọi cho người yêu hỏi: - Anh tặng em gì đấy? - Thì tặng cho mấy người lên bàn thờ ngồi đó em! Nay mùng 1 mà! - Ý anh là gì? - Thì như em nên lên bàn thờ ngồi chứ người bình thường đâu ai đòi quà như em đâu? 19-20 tuổi rồi chứ còn trẻ con gì đâu. - Anh liều nhỉ! Ko sợ em giận à? - Sợ c*c gì! Xong em dập máy luôn :) . Ko tặng thì thôi phải nói, chứ tặng thì phải tặng tử tế, lời nói khó khăn thế à mà phải làm vậy :)